Lời người ra đi
Bản thân
7 năm kinh nghiệm làm HR, chia đôi khoảng thời gian cho vị trí nhân viên và sếp. Ti toe học thêm ở các khoá học đình đám. Được mọi người nhận xét là bản lĩnh, kiên định, nền tính (chao ôi, liệu đây là một câu trong giấc mơ…), tóm lại là những đức tính khá căn bản để làm về lĩnh vực HR này. Kỹ năng mạnh nhất là kỹ năng phỏng vấn. Đã từng áp dụng các phương pháp phỏng vấn cho từng đối tượng và tương đối thành công và tự tin để cho rằng mình có kỹ năng phỏng vấn và kỹ năng trả lời phỏng vấn.
Bối cảnh
Nền kinh tế thế giới khủng hoảng dẫn tới nền kinh tế trong nước cũng chao đảo, các doanh nghiệp cắt giảm biên chế, cắt giảm lương... Người người lo thất nghiệp, người người cố gắng trụ lại. Thằng giá thích leo cao, thằng lạm ngày càng phát tướng… Dự báo một khoảng thời gian khó khăn cho tất cả và nhắc đến từ đi xin việc, chắc mọi người không khỏi chạnh lòng.
***
Mình đang là TP Nhân sự với một mức lương tương đối, và cũng thuộc hàng top 5 trong công ty. Nhưng buồn cái cơ chế, buốn cách đối đãi với CBCNV, buồn cách nhìn nhận về nhân sự, và buồn hơn là 80% thời gian làm việc chỉ để giành giải quyết các chế độ (chủ yếu là nghỉ việc, tai nạn lao động…) cho CBCNV. Nhiều khi suy nghĩ mãi liệu mình có thể thay đổi được không. Mình không thể (nếu có thì chỉ thay đổi được tí ti, một phần triệu, một phần nghìn, không cải thiện được những điều căn bản). Vậy thì có thể chịu đựng được không, nói cách khác là làm ngơ trước sự sai, coi như chưa từng học hoặc chưa từng biết đến những cách giải quyết công bằng minh bạch hơn? Câu trả lời vẫn là không thể. Thế thì đành phải đi thôi.
Con nhỏ, áp lực về kinh tế trong thời buổi khó khăn. Nhiều người khuyên nên ở lại. Mình vẫn nói một lời là ra đi.
(Còn tiếp)
<Trích từ bạn Ngô Thu Hiền - hrlink.vn>