Bạn ghé thăm diễn đàn lần đầu? hãy đăng ký ngay bây giờ để tham gia.
  • Login:

Chào mừng đến với HR Share | Cộng đồng Nhân sự | Dien dan Nhan su Viet Nam.

+ Trả lời Chủ đề + Viết chủ đề mới
Kết quả 1 đến 1 của 1
  1. #1
    Thành viên

    Ngày tham gia
    Apr 2014
    Bài viết
    22
    Tài liệu đã gửi
    22
    Tài liệu được mua
    0
    Tài liệu đã mua
    0
    Mã số thành viên
    67,805
    Tài khoản hiện có
    0 Xu

    Cool Nhật ký nhà tuyển dụng ^^





    Nghề tuyển dụng là một trong những nghề tuyệt vời! Không nói tới nó phù hợp với tôi hoàn toàn vì tôi được gặp gỡ, trò chuyện với nhiều người ở nhiều mức độ khác nhau, nghề tuyển dụng còn đem đến những bất ngờ rất thú. Đơn cử như việc ngồi dán mắt hàng giờ vào chiếc màn hình máy tính và sàng lọc hồ sơ.

    Hôm ấy tôi nhận khoảng trên dưới 10 hồ sơ. Tôi bắt đầu tỉ mẫn mở từng file đính kèm một và chăm chú xem từng chi tiết, sàng lọc với phần yêu cầu công việc mà bộ phận Sales gửi sang. Tính từ hôm qua đến nay, chúng tôi nhận được cũng khoảng trăm bộ hồ sơ, mà vị trí cần tuyển thì chỉ có một. Thật vất vả cho ứng viên khi họ phải chứng tỏ mình trước nhất thông qua cách trình bày hồ sơ của mình.

    Có nhiều ứng viên chọn cách giới thiệu thật nhiều thành tích kinh doanh, số khác lại tô đậm thành quả học tập, một số thì cố gây ấn tượng bằng số năm kinh nghiệm. Duy có một hồ sơ, tôi tin rằng chủ nhân của bộ hồ sơ này đang cô gây ấn tượng bằng tính sáng tạo!

    Hồ sơ mở đầu bằng phần mục tiêu với câu chuyện về Khổng Minh và Lưu Bị. Ứng viên này đã giúp tôi ôn lại lịch sử Tam Quốc khi kể lại nguyên văn câu chuyện nổi tiếng Lưu Bị cầu Khổng Minh. Có điều, tôi vẫn chưa hiểu được ngụ ý sâu xa khi ứng viên đưa vào hồ sơ câu chuyện trên. Tôi đoán lờ mờ, ngụ ý của câu chuyện trên rằng : “công ty hãy tuyển tôi, vì khó khăn lắm mới thấy một Khổng Minh như tôi!” Một cách gây ấn tượng thú vị đấy chứ!

    Nó khiến tôi tiếp tục đọc tiếp hồ sơ dài hơn 2 trang A4 để tìm lời xác minh cho lý giải của tôi. Thật bất ngờ! Tất cả những lý lẽ tôi tìm được tại phần kinh nghiệm vỏn vẹn vài từ với mức độ hiểu lầm khá cao:

    “Kinh nghiệm: Bán hàng nam giới

    Tính tình: vui vẻ, hoà đồng vô cùng đáng tin cậy”

    Những người trẻ, đôi khi họ có những sáng tạo hơi quá đà. Bạn có thể cho đó là sáng tạo, nhưng tôi lại cho rằng đây là sự thiếu nghiêm túc. Và dĩ nhiên, tôi sẽ phải nói: “xin lỗi hồ sơ của bạn không phù hợp!” cho trường hợp trên. Vậy là một ngày làm việc nữa trôi qua.

    Bạn thấy đấy, nghề của tôi vẫn luôn tràn đầy những thú vị nho nhỏ hằng ngày. Hãy cùng tôi khám phá những câu chuyện sau nhé.

    #2: NHỮNG CUỘC TRÒ CHUYỆN THÚ VỊ

    Bạn biết không, nghề nhân sự quả thật rất tuyệt vời. Tuyệt vời hơn nhiều so với hình ảnh nhàm chán với giấy tờ và văn phòng mà bạn đang nghĩ tới đấy. Công việc này cho tôi cơ hội được tiếp xúc với nhiều người, trò chuyện với họ. Và bạn biết không, trong số những cuộc trò chuyện mà tôi gọi là phỏng vấn đó, có rất nhiều điều thú vị xảy ra

    Có một lần khi tôi chịu trách nhiệm phỏng vấn một ứng viên cho vị trí nhân viên kinh doanh. Đó là một anh chàng khá đạo mạo và chững chạc. Tôi đã từng nghĩ đây sẽ là một ứng viên tiềm năng và hứa hẹn một tương lai sáng lạn. Nhưng khi bạn đọc qua mẫu đối thoãi dưới đây, chắc bạn cũng như tôi, sẽ phải suy nghĩ lại:

    -----------------------------------------------------------------------------------

    Tôi: Chào em, chị tên Mai Trang, chúng ta bắt đầu phỏng vấn nhé!

    X: Dạ chào chị Thảo Trang, em đã sẵn sàng, nhưng chị cho biết hôm nay em ứng tuyển vị trí nào được không chị?

    Tôi: chị là Mai Trang. Em không biết mình ứng tuyển vị trí nào à?

    X: Dạ, chẳng là, lúc nghe điện thoại em chỉ nghe tới loáng thoáng là lên phỏng vấn chứ đâu có biết phỏng vấn vị trí nào đâu chị Thảo Trang!

    Tôi: chị tên là Mai Trang…

    X: Dạ em xin lỗi, em nhầm…

    Tôi: Hôm nay chị mời em đến dự phỏng vấn cho vị trí nhân viên kinh doanh tại một doanh nghiệp chuyên về bán lẻ. Em biết gì về lĩnh vực bán lẻ không.

    X: thú thật với chị, em không thích làm trong lĩnh vực bán lẻ…

    -----------------------------------------------------------------------------------

    Câu chuyện bị ngắt khúc bởi một tiếng chuông điện thoai. Và buổi phỏng vấn cũng bị những tiếng chuông điện thoại ấy rả rít ngắt ra thanh nhiều đoạn. Quả là một buổi nói chuyện “thú vị” theo nhiều nghĩa.

    Nếu bạn đang ở vào vị trí của tôi, bạn có nghĩ như tôi hiện giờ? Hoặc nếu bạn ở vào trường hợp của X kể trên, bạn có hành xử như thế?

    #3: SAO MÀ THƯƠNG DÂN IT QUÁ !!!

    Trước bạn đi phỏng vấn, bạn hãy ngủ cho thật đủ nhé!!!

    Đang trả lời cho đối tác, điện thoại khẽ rung lên nhắc còn 15 phút nữa là mình sẽ phỏng vấn một ứng viên IT cho vị trí quản trị mạng cao cấp. Tranh thủ đọc lại resume của ứng viên, chỉnh lại trang phục một chút...Đúng 9h15, điện thoại của tiếp tân gọi lên: “ Dạ chị ơi, anh X đã đến rồi!”

    Bước vào phòng phỏng vấn, bạn X đứng dậy, chúng tôi chào nhau , tôi mời bạn ngồi xuống. Mặt đối diện nhau, tôi quan sát ứng viên của mình...

    Trời , hai mắt của cậu bạn này thâm quầng, không phải do ẩu đả hay xô xát với ai đâu, mà là do thiếu ngủ. Tôi biết dân IT là nhóm làm về đêm là chính, update, làm thêm các dự án bên ngoài, thức khuya là chuyện thường tình. Nhưng hiểu là hiểu vậy, còn ứng viên của tôi dẫn tôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Đầu tiên là cặp mắt mệt mỏi trong dáng người thư sinh cao gầy, trang phục nghiêm túc, nhưng khi vưa ngồi xuống ghế, anh bạn này đã gục gặc ngủ ngay lập tức. Tôi quan sát bạn nãy giờ, bạn cũng không biết. Thú vị thật! Nhưng chờ khoảng 5 phút, tôi bắt đầu lên tiếng hỏi, câu đầu tiên tổi hòi: “ Hôm nay em không được khỏe à?” Anh bạn giật mình, bối rối, xin lỗi tôi... “ Em xin lỗi chị vì đã 3 đêm nay em không ngủ...” . “À, ra là vậy, chúng ta bắt đầu nhé.!” “ Dạ” một tiếng, bạn lại tiếp tục lờ đờ...

    Với kinh nghiệm tuyển dụng nhiều năm, tôi hiểu anh bạn này bây giờ chỉ muốn đi ngủ thôi, nên tôi không cần phải phải hỏi sâu về chuyên môn, chỉ hỏi những câu về bản thân ứng viên cốt sao cho ứng viên tỉnh táo hơn một chút, nhưng....anh bạn của tôi lại không còn tập trung vào bất ki` câu nào nữa cả. Tôi hỏi vấn đề A, cậu ấy trả lời B, tiếng Anh, tiếng Nhật bay biến đâu hết. Tôi mỉm cười thông cảm và quyết định kết thúc để cho bạn về nhà ngủ. Tôi nói: “ Em nên về nhà ngủ cho khỏe hẳn ra, chị sẽ liên lạc với em sau”. Anh bạn cảm ơn tôi rối rít, xin lỗi cũng rối rít luôn...Tôi tiễn bạn ra cửa, nhìn theo, người bạn trẻ khát khao học tập, làm việc, thăng tiến, ... nhưng vẫn còn chưa biết cách tự cân bằng tồt...

    #4: NÓI CÓ SÁCH - MÁCH CÓ CHỨNG

    Khi phỏng vấn đừng mang quá nhiều tài liệu bạn nhé! Sẽ vất vả lắm đấy!

    Một ngày mới, một ngày lại được làm công việc yêu thích, công việc trong ngành nhân sự.

    Bạn biết không, cùng một vị trí ứng tuyển, không phải cứ phỏng vấn ai là chúng tôi có thể tuyển dụng ngay lập tức. Trên cương vị nhà tuyển dụng, tôi phải xem xét rất nhiều yêú tố của các ứng viên để tìm ra nhân sự thích hợp nhất. Trong phỏng vấn, người tìm việc có thể thuyết phục hay gây ấn tượng với nhà tuyển dụng trên nhiều phương diện như bằng cấp, kinh nghiệm, tác phong, thái độ,...và có lần tôi đã bị bội thực trước những chứng minh của một ứng viên:...

    Tôi phỏng vấn bạn vào vị trí thiết kế web, bạn rất trẻ, rất nhiệt tình, không khí làm việc hứa hẹn sẽ rất sôi nổi...Chúng tôi bắt đầu trao đổi sâu hơn về kinh nghiệm làm việc của bạn . Công ty đầu tiên, bạn lấy từ trong cặp ra một file hồ sơ bao gồm các hoá đơn chứng từ, danh sách khách hàng, chỉ ra từng cái cụ thể giảng giải lại cho tôi:” Cái này nè chị, đây là các công việc em nhận trách nhiệm nhiều lắm, chỗ này... và đây là tên sếp của em..” À, thì ra công việc đầu tiên của bạn là bạn đi bán ( sale) quảng cáo. Xem ra bạn rất cẩn thận khi thu giữ và lưu trữ một danh sách nhiều khách hàng và hoá đơn như vậy!

    Ở công ty thứ hai, bạn là trợ lý Marketing, với chức danh này, bạn lại có vô số điều để kể với tôi, từ việc bạn tham gia tổ chức sự kiện, liên hệ với báo chí như thế nào, những bản kế hoạch nào bạn đã làm...Và như sợ rằng tôi chưa tin, bạn lại rút ra thêm một file hồ sơ, file hồ sơ bìa đen cứng cáp và cũng to cỡ file đầu tiên. Tôi nhẹ nhàng mở ra đọc vài trang tham khảo. Thú vị thay, tôi lật trang đến nào thì bạn thao giảng về các nội dung trang đó ngay lập tức: “ Cái đó là em làm vào giai đoạn A với mục tiêu X...”. “ Ừm, chị thấy rồi em, cám ơn em! Vậy em có kinh nghiệm gì về thiết kế web không?” - Tôi hỏi. “Dạ” - Bạn nhanh nhẹn trả lời:”Em đã được học thiết kế web và đây là hình ảnh , tên miền của các website mà em đã thiết kế , đây chị!”.

    Lần thứ ba, bạn lấy ra một file hồ sơ y như hai cái ban nãy và đặt trước mặt tôi. Và bất ngờ lớn nhất, khi tôi hỏi về vấn đề lương, sau khi trả lời, bạn ứng viên của tôi vội vã đưa cho tôi số tài khoản của bạn: “ Chị, đây là số tài khoản của em tại Ngân hàng B. Chị kiểm tra lại đi chị!”.

    Bạn ơi, chúng ta đang phỏng vấn, bạn thuyết phục tôi bằng năng lực thật sự của bạn thông qua công việc và thái độ tự tin tác nghiệp của bạn. Nhưng những chứng minh của bạn có nói lên bạn đã thực sự tự tin chưa? Tôi thầm hỏi, nếu bạn chuyển việc thêm vài ba công ty nữa, khi đi phỏng vấn, bạn sẽ đem theo thêm bao nhiêu file hồ sơ để chứng minh kinh nghiệm cho nhà tuyển dụng? Đừng hiểu sai ý nghĩa của phỏng vấn là nhà tuyển dụng sẽ ngồi xem hết tất cả công trình làm việc của bạn, bạn nhé!

    #5: HÃY ĐỂ NHÀ TUYỂN DỤNG THẤY ĐƯỢC "LỬA" LÀM VIỆC CỦA BẠN!

    Nhà tuyển dụng đôi khi không nhất thiết yêu cầu ứng viên phải có kinh nghiệm hay bằng cấp. Điều quan trọng là bạn thể hiện chính mình như thế nào?

    Công ty chúng tôi tài trợ cho một chương trình thi du học.Với tư cách là đại diện cùng với đơn vị tổ chức, tôi thuộc trong ban giám khảo phỏng vấn các ứng viên lần cuối, quyết định xem ứng viên đó có đủ điều kiện để được cấp học bổng du học tiếp chuyên ngành không. Chiều hôm ấy, vì lí do cá nhân, tôi đến trễ, một công sự đã giúp tôi phỏng vấn một số bạn. Khi tôi đến nơi, ngồi ở vị trí ứng viên tiếp theo chờ đến lượt mình là một bạn trẻ, trang phục gọn gàng, gương mặt giống học sinh, miệng bạn lúc nào cũng mỉm cười. Tôi đứng cạnh bạn, hỏi: “ Em còn đang đi học hả? Chị trông em giống học sinh?” Vẫn một nụ cười tươi tắn trên môi “ Dạ, em đã là sinh viên năm 4 rồi chị!”. Tôi bất ngờ!

    Tôi vẫn đứng kế bạn hỏi chuyên: “ Vì sao em muốn đi du học theo ngành này?”. “ Dạ thưa chị, vì em đam mê và muốn học nhiều hơn để làm việc thật có ích! Em đang tự tạo cơ hội cho chính mình thôi chị” Ngay từ đầu, bạn đã ghi điểm được với tôi qua tác phong năng động, câu trả lời thể hiện chất lửa trong bạn, dù bạn không hề biết vị trí của tôi.

    Bạn bước vào ghế phỏng vấn, tôi quan sát bạn từ thái độ đến cách thức bạn trả lời. Khi cộng sự của tôi hỏi bạn:” Hãy cho anh biết lí do vì sao anh nên chọn cấp học bổng cho em?”. Bạn lại khẽ mỉm cười và trả lời:

    “Em nghĩ, ai cũng có thế mạnh riêng, làm kinh doanh, chúng ta phải đầu tư để sinh ra lợi nhuận, và em tin, nếu bên phiá công ty chọn đầu tư vào một con người thì lợi nhuận mang lai không chỉ có giá trị tức thời mà là những giá trị bền vững và lâu dài. Đầu tư vào con người là một quyết định đầu tư khôn ngoan của tất cả các nước tiến bộ và của các công ty có tầm nhìn xa! Em tin nếu đầu tư vào em, em sẽ không làm nhà tài trợ thất vọng”

    Bạn được chọn cấp học bổng, nhưng vì lí do riêng, bạn đã không đi. Tôi mời bạn về phỏng vấn ở công ty tôi. Và bây giờ, khi sắp tốt nghiệp, bạn đã là nhân viên chính thức, chịu trách nhiệm một quy trình quan trọng trong công ty tôi.

    #6: CẢI TIẾN HÔM NAY - CHỚ HẸN NGÀY MAI!

    Tôi phỏng vấn một ứng viên - vị trí trưởng nhóm Marketing cho một tập đoàn điện tử nổi tiếng. Tất nhiên, lương rất cao, chế độ phúc lợi hấp dẫn. Ở đời, hễ mà cái gì trả cao thì người ta đòi hỏi cũng rất nhiều: vừa chuyên môn,vừa bằng cấp, vừa kinh nghiệm, khả năng sử dụng tiếng Việt, tiếng Anh xuất sắc...Trong mẫu đăng tuyển đã ghi rất cụ thể.

    Anh ứng viên gặp tôi, khá tự tin và chững chạc. Anh có kinh nghiệm làm việc ở chức vụ trợ lí Marketing cho công ty trước đây. Vì muốn thử sức ở một ngành mới, anh có nhu cầu chuyển việc. Lí do rất chính đáng và hợp lí. Trong quá trình phỏng vấn, tôi đề nghị anh - chúng ta trao đổi bằng tiếng Anh. Một mặt, tôi muốn kiểm tra khả năng phản xạ ngoại ngữ của anh. Mặt khác, tôi muốn lắng nghe cách anh diễn đạt và trình bày khi tiếp nhận một vấn đề. 2 phút trôi qua, khi câu hỏi đầu tiên bằng tiếng Anh của tôi bắt đầu. Không khí vẫn là sự im lặng. Anh nói: “ Em hiểu câu hỏi của chị nhưng em không quen trả lời bằng tiếng Anh” “Ồ! Vậy là bạn này chắc không thường xuyên sử dụng Anh ngữ trong công việc rồi!” Tôi thầm nghĩ. Những vấn đề cơ bản trong giao tiếp ngoại ngữ cũng khiến bạn bối rối và lúng túng. Tôi đã sớm có quyết định.

    Nhưng anh dường như cũng hiểu về điểm yếu của mình nên anh đà trấn an tôi. Anh nói anh có khả năng đọc hiểu các tài liệu tiếng Anh, anh đang lên kế hoạch mỗi ngày nói tiếng Anh với bạn bè, anh còn cho biết cách đây 1 năm, anh đã tự tin nói với trưởng phòng rằng nếu anh có tiếng Anh thì công ty không thuê anh được đâu. ....

    Chà! anh bạn này quả thật quá tự tin về năng lực của anh.Anh cũng hiểu rất rõ điểm yếu của anh, gây trở ngại cho con đường thăng tiến của anh. Vậy sao sau một năm, anh vẫn không cải thiện trình độ ngoại ngữ của mình nhỉ? Liệu nhà tuyển dụng có thể chọn một ứng viên biết rõ điểm yếu của mình mà không chủ động thay đổi trong một thời gian dài như vậy không?

    #7: KHI TÔI ĐỌC RESUME CỦA BẠN...

    Có một điều nho nhỏ tôi muốn nhắc nhở các ứng viên thân mến_ những người đang chuẩn bị có một buổi phỏng vấn việc làm: đó chính là nội dung resume mà các bạn gửi đến chúng tôi - những nhà tuyển dụng...

    Quy trình phỏng vấn tuyển dụng ứng viên thật ra không có gì phức tạp lắm như nhiếu người vẫn nghĩ đâu. Chúng tôi đọc và tuyển chọn những resume phù hợp với yêu cầu tuyển dụng của từng vị trí. Tất cả các resume chúng tôi đều đọc, đó là điều mà các ứng viên hãy yên tâm!

    Tuy nhiên, cuộc đời là một sự lựa chọn gay gắt, chúng tôi chỉ quyết định phỏng vấn với những hồ sơ tương đối thích hợp và nghiêm túc. Đôi khi, thông qua cách viết thể hiện trong resume, chúng tôi nhận ra được hình ảnh của ứng viên, nhiều ứng viên đã xây dựng được hình ảnh đẹp và sự thú vị cho chúng tôi từ những resume đầu tiên...

    Nếu có những resume hoàn hảo, tương đối tốt hay để lại ấn tượng sâu sắc với chúng tôi, mở ra cho ứng viên và nhà tuyển dụng cơ hội gặp gỡ trao đổi,thì cũng có không ít hồ sơ tìm việc kém chất lượng, nội dung sơ sài, hay đơn giản là không thể hiện rõ tinh thần nhiệt tình với công việc.

    Nội dung của một resume thường bao gồm các mục chính: Thông tin cá nhân, mục tiêu, kĩ năng, kinh nghiệm, học vấn, ưu điểm, sở thích, người tham khảo....

    Đối với sinh viên tốt nghiệp, chưa có kinh nghiệm, các bạn thường tập trung vào phần kĩ năng và hoạt động ngoại khoá là những điều liên quan mật thiết với mục tiêu tìm việc. Còn đối với những ứng viên đã đi làm và muốn chuyển việc thì thường chú ý đến thế mạnh về học vấn và kinh nghiệm - không chỉ liệt kê mà còn mô tả đầy đủ những công việc hỗ trợ một cách đắc lực cho các mục tiêu. Tuy nhiên ở một số trường hợp, ứng viên dường như muốn chứng minh với nhà tuyển dụng mình thật sự toàn diện, ứng viên đã quá chăm chút vào mục sở thích cá nhân nhiều hơn là khai thác các yếu tố sở trường và kĩ năng làm việc.

    Đơn cử 1 trường hợp như sau: 1 ứng viên gửi hồ sơ cho tôi: trình bày rất tỉ mỉ rằng bạn ấy có sở thích du lịch, dã ngoại, đi câu cá vào bất kì lúc nào, đạt được cá thành tích trong nuôi trồng sinh vật cảnh,..

    Tôi không có ý chê trách hay phiền hà gì ở các thành tích và sở thích cá nhân của ứng viên. Tuy nhiên, tôi muốn chia sẻ với bạn ở góc độ nhìn nhận của một nhà tuyển dụng như sau đây: Nếu nói quá nhiều về sở thích ngoài có vẻ hơi lệch xa với nội dung công việc. Khi hồ sơ thể hiện bạn có quá nhiều mối quan tâm khác, có thể nhà tuyển dụng sẽ nghĩ bạn thực sự không chú tâm lắm vào công việc, điều mà nhà tuyển dụng muốn nhìn thấy trong resume chính là khả năng đáp ứng công việc và mục tiêu làm việc dài hạn của bạn. Hãy thể hiện những điều đó một cách thật năng động và ấn tượng!

    #8: MỘT CÂU CHUYỆN VỀ ỨNG XỬ

    Các bạn quan niệm như thế nào về những công việc bán thời gian? Là công việc bạn có thể dễ dàng tìm thấy và không có quá nhiều ràng buộc khi thoả thuận...? Một phần tất yếu là như thế...tuy nhiên, nếu bạn quan niệm làm bán thời gian là tùy ý, bạn không có ý định làm việc nghiêm túc, thì bạn nên cân nhắc thật kĩ trước khi quyết định nộp hồ sơ ứng tuyển vào một vị trí bất kì....dù là bán thời gian

    Tôi đăng tuyển một vị trí copy-writer tiếng Anh, thời gian làm việc là bán thời gian cố định. Sau khi phỏng vấn, tôi tìm được một ứng viên tương đối phù hợp với các yêu cầu của vị trí này. Bạn trông thật dễ thương, lại có kinh nghiệm làm phiên dịch 3 năm cho một vài công ty khá nổi tiếng. Tôi khá hài lòng về khả năng ứng xử nhẹ nhàng, lịch thiệp của bạn. Tuần đầu tiên bạn đi làm, công ty chào đón bạn vô cùng thân thiện....

    Qua tuần thứ hai làm việc, tôi bất ngờ nhận được một dòng thư ngắn vỏn vẹn rằng gia đình bạn có chuyện, bạn xin lỗi, không thể tiếp tục công việc.

    Việc bàn giao công việc và thích nghi với môi trường mới, công việc mới là một quá trình. Có người thích nghi nhanh, chậm, có nhân viên phù hợp sẽ tiếp tục ở lại, cảm thấy không phù hợp sẽ chuyển việc, một qui luật rất bình thường. Lí do đưa ra chỉ là thủ tục. Tuy nhiên, vấn đề ở đây là cách thức bạn thông tin cho người có trách nhiệm. Ít ra, bạn cũng nên gặp trưởng bộ phận của bạn để trình bày, hay bạn đến phòng nhân sự để chia sẻ. Khi đi làm ở một môi trường chuyên nghiệp, bạn cần phải biết các qui ước ứng xử căn bản. Việc bạn đường đột xin nghỉ tuy khônng phải là chuyện lớn nhưng đã để lại trong suy nghĩ của đồng nghiệp và cấp quản lí đánh giá bạn không còn cao nữa. Công việc dù nhiều, dù ít, dù đơn giản hay phức tạp đều có những giá trị riêng, đừng vội vàng nhận lấy rồi khi không đáp ứng thì bạn buông ngay lập tức. Như vậy sẽ gây lãng phí thời gian, nhân sự, chi phí hướng dẫn, bàn giao của doanh nghiệp và của chính bạn.

    #9: Mình thì có những chuyện ngẫm lại thấy funny lắm:
    1. Mình tuyển nhân viên kế toán doanh thu (yêu cầu tuyển nam). chờ 3 tuần mà hiếm hồ sơ dể sợ. Vỏn vẹn có 4 cái hồ sơ sau khi đã kêu gọi 2 người bạn thân giới thiệu. Phỏng vấn được 2 ứng viên rồi mà không tìm được điều mình mong muốn. Đến ứng viên thứ 3 mình coi bộ có ấn tượng về cậu này bởi cậu có kiến thức về kế toán, phản xạ nhanh, nói lưu loát tự tin. Mình hỏi cậu ấy "Hai năm đến em nghỉ mình là người ra sao". Cậu ấy không cần một giây suy nghỉ cậu ấy reply liền "Em không biết nữa chị ơi. Làm sao đoán được tương lai chị. Em xem phim Kungfu Panda có nhân vật nói là "yesterday is history, Today is a gift and tomorrow is mysterious". Mình ngỡ ngàn với câu trả lời của cậu ấy.
    2. Còn lần đó mình phỏng vấn cho vị trí Spa Receptionist. Có cô bé tên L. Mình hỏi "What motivates you to apply for the job?" Cô ấy replied "I believed my English, my 2 year working experience and your payment?". Tôi hỏi tiếp "What do you mean "your payment"? Cô ấy replied "My current boss pays me so less that I cannot enough money for my life." Tôi tiếp "How much do you earn from your current boss?" Cô ấy trả lời "just one million per month" Tôi hỏi tiếp "Do you satisfy with the sum your current boss pays you?". Cô ấy trả lời " Yes, Of course. i satisfy with it" Thế là tôi cứng miệng luôn, chẳng nhẻ "bẻ" lại cô ta.
    3. Một lần phỏng vấn cho vị trí nhân viên thu mua. Có anh đó đến ứng tuyển. Đến phần mình hỏi anh có hỏi gì không, anh ấy hỏi "Công ty em có chi bộ Đảng không?" Mình giật mình luôn vì công ty mình công ty nước ngoài có Đảng viên đâu mà có chi bộ. Mình nói với anh ấy rằng công ty mình không có chi bộ Đảng bởi là công ty nước ngoài. Chỉ có Công Đoàn thôi. Anh ấy nói vậy thì thôi chắc anh không thể đến làm việc với em được rồi. chưa có ai như thế cả

    #10: Mình cũng có một "kỷ niệm vui" với công tác tuyển dụng: Vị trí quản lý sales

    Sau một số thông tin trao đổi về kinh nghiệm công tác, mình hỏi: Anh đã làm sales sup. cho cty này cũng được một năm, vậy thương hiệu sản phẩm của cty này là gì? anh ứng viên nọ trả lời thế này có shock không các bạn: "Anh cũng chẳng nhớ thương hiệu gì nữa, là gì quên rồi ta, ..." Thiệt là hết biết.

    #11: Hôm nay tôi mới chấm xong số bài thi tuyển vào ViTech. Điểm thi viết cao nhất là 55/100, thấp nhất là -19/100. Cái bài mà cô nhân viên phòng nhân sự đã kiểm tra, do cô này chưa có kinh nghiệm, các câu bỏ trắng cô ấy cũng cho điểm âm nên mới ra -84/100. Tôi chấm lại với biểu điểm chuẩn (sai đâu trừ đó, sai nhiều trừ nhiều, sai ít trừ ít, bỏ trắng thì không trừ và cũng không có điểm, và nhất là phần dịch Anh-Việt kỹ thuật thì đúng câu nào phải được điểm câu đó...), kết quả là -9/100.

    Chấm bài thì thấy rất rõ một số người rất thiếu tự tin, kiến thức lơ mơ. Đã chọn đúng rồi mà lúc gần nộp bài láo nháo, hỏi xiên xẹo người khác và chữa lại từ đúng thành sai. Như thế thiệt rất lớn. Giả sử 1 câu 4 điểm, chọn đúng thì được 4 điểm, nghe bạn bè và thiếu chắc chắn, thiếu tự tin, chọn vào một trong hai kết quả sai nên bị trừ 1/2 số điểm của câu, tức là -2 điểm, thế là tự mình vứt đi 6 điểm quý báu. Nghe bừa và chọn bừa đến cả hai đáp án sai thì bị trừ tới 4 điểm, thế là mất những 8 điểm. Nên nhớ là số đỗ vòng thi viết cũng chỉ từ 25-30 điểm đổ lên mà thôi mới thấy mất 6-8 điểm một câu nó tệ hại tới mức nào. Người ta đã ra đề rất rộng về kiến thức và đôi chỗ khá sâu, đòi hỏi phải suy luận và tính nhẩm nhanh thì gần như chắc chắn không ai đạt tới 100/100 được mà định cái nào cũng phải chọn, phải trả lời, chọn bừa chọn phứa hòng ăn may. Ra đời có ăn may được chăng? Công việc kỹ thuật có cho phép chúng ta ứng xử kiểu ăn may như thế được chăng? Định kiếm tiền lâu dài từ khách hàng thì liệu làm ăn kiểu cầu may như thế bền được chăng, có hoạ là lừa đảo chứ làm ăn nghiêm chỉnh thì chỉ có mỗi cách bán công ty lẫn giám đốc (mang móc hàm đem ra chợ Cửa Nam bán nhé) đi mà đền. Mà trên đề thi người ta đã in đậm rất rõ ràng: Chọn sai bị trừ điểm cơ mà.

    Để làm tốt bài thi thì dứt khoát phải học vững kiến thức, đến mức khá chi tiết và phải hiểu, nhất là phải rất tự tin. Tự tin vào chính sở học của mình là một tính cách thường thấy ở những người học tập đúng phương pháp và đã học là có kiến thức chắc chắn, và Cty nào mà chả cần những người như thế? Cái lối không biết không hiểu mà cứ nói bừa là tính cách của những người thiếu trách nhiệm với chính cả bản thân mình, các Cty liệu có trông mong gì được vào những người như thế chăng? Không ai biết hết mọi thứ trên đời và quan trọng là khả năng hiểu và học nhanh chóng vấn đề, không ai đánh giá tồi người có thể chỗ này chỗ khác chưa biết (trừ những cái được xem là tối thiểu) song chắc chắn người ta đánh giá thấp những người thiếu tự tin, lại đã không biết mà cứ nói bừa phứa.
    Những khi làm việc với các đối tác nước ngoài, nhiều, rất nhiều lần chúng tôi hỏi các chuyên gia hay nhân viên của phía đối tác mà họ chịu không trả lời được, dù vậy, một điều chúng tôi thấy rất rõ rằng họ nếu không biết rõ thì bao giờ cũng trả lời là chưa rõ, sẽ tìm hiểu và trao đổi chứ không nói bừa bao giờ. Đó là một đức tính cần thiết tối thiểu của một người làm kỹ thuật có trách nhiệm. Cái mà những người sắp bước vào nghề nhất thiết phải rèn luyện cho bằng được.

    Hô hô, chấm bài tuyển dụng đã nhiều năm nên nhìn vào bài tôi đã hầu như đoán được người dự tuyển tốt nghiệp từ trường nào (chỗ chúng tôi chỉ nhận hồ sơ của các ứng viên tốt nghiệp từ các trường công lập: BKHN, HVCNBCVT, ĐHQGHN, ĐHGTVT, ĐH Hàng Hải, HVKTQS hoặc từ nước ngoài về). Hôm qua, lúc đang chấm tôi mới "biểu diễn", nói ra một số phỏng đoán của mình (6-7 trường hợp chọn hú hoạ), nhờ cô nhân viên phòng tổ chức lao động thử ghép phách và xem xem liệu tôi đoán có đúng không, kết quả là chính xác 100% (trong đó có một bác MSc đạt trên 30 điểm - hô hô, chỉ cần thế là đủ thôi mờ, vào phỏng vấn và test IQ sẽ còn làm kỹ hơn). Báo hại cô nhân viên hôm qua tí nữa thì lác cả mắt, về thì cứ gọi là chết dở với cậu xã nhẻ.

    #12: Cách đây 2 năm, ở vị trí một trưởng phòng nhân sự của công ty chuyên về công nghệ thông tin, tôi phụ trách công tác tuyển dụng và tổ chức rất nhiều buổi phỏng vấn. Trong đó có một buổi gặp gỡ đã để lại trong tôi một kỉ niệm khó quên, xin chia sẻ cùng các bạn.


    Hôm đó tôi có một cuộc phỏng vấn vào lúc 9h sáng với một ứng viên ở vị trí thiết kế web. Khoảng 9h, tôi nhận được thông báo, ứng viên đã có mặt tại phòng họp nằm ở vị trí lầu 2. Tôi đi từ lầu 4 xuống và gặp ứng viên đã đợi sẵn trong phòng. Đó là một chàng trai có gương mặt sáng sủa và ánh lên một vẻ tự tin. Do tôi đã xem trước hồ sơ ứng viên nên sau một vài câu giới thiệu sơ lược, chúng tôi đi thẳng vào trọng tâm của buổi phỏng vấn. Ứng viên đã giới thiệu cho tôi xem rất nhiều tác phẩm mà bạn đã thiết kế, rất ấn tượng và đầy tính sáng tạo. Khi hỏi về những suy nghĩ liên quan nghề nghiệp, kiến thức chuyên môn, bạn đều trả lời rất là trôi chảy . Bên cạnh đó, mức lương nguyện vọng cũng phù hợp với dự toán mà công ty đề ra. Tôi vui như mở cờ trong bụng, không ngờ mình sớm tìm ra người vừa ý như vậy, bởi đây là ứng viên thứ 2 trong danh sách 6 bạn tôi dự định phỏng vấn tuần này.


    Kết thúc buổi phỏng vấn, chúng tôi đứng dậy bắt tay nhau và cùng nói lời cảm ơn. Tiễn chân ứng viên, tôi đứng cạnh cửa như có ý nói "xin mời". Chợt tôi cảm giác trên mặt bạn ấy thoáng chút gì bối rối, do dự. Nhưng rồi bạn đã cất bước, tôi suýt nữa há hốc mồm khi thấy mỗi bước đi làm nửa người trên của bạn nghiêng hẳn sang một bên, cà nhắc ... cà nhắc... trông thật là khó nhọc. Có lẽ ứng viên đó đã đọc được sự ngạc nhiên trên gương mặt tôi, bạn vừa cố nén hơi thở lạc nhịp do những bước chân không thăng bằng mang lại, vừa giải thích "Mình bị sốt bại liệt lúc lên 5 tuổi và bị di chứng như thế này đây. Rất xin lỗi vì mình đã không nói rõ cho bạn biết về điều này". Tôi lúc đó không biết nói gì vì vừa ngạc nhiên vừa thương cảm. Tôi định đưa tay dìu bạn xuống cầu thang (vì không có thang máy) thì bạn nở nụ cười pha lẫn sự hài hước "Thôi để mình tự đi, hồi nãy đi lên được rồi giờ không nhẽ không thể tự xuống?". Câu nói đùa vô tư vậy mà khiến tôi chạnh lòng, giá mà tôi biết trước bạn bị như vậy thì tôi sẽ đích thân xuống tầng trệt đón và tổ chức buổi phỏng vấn ở đó chứ đâu để bạn phải vất vả như vậy...


    Sau buổi phỏng vấn, tôi rất băn khoăn không biết có nên tuyển nhân viên này hay không. Năng lực của bạn thì tốt nhưng liệu yếu tố hạn chế đi lại có ảnh hưởng công việc chung hay không ? Nhưng thật may mắn, vị giám đốc của tôi là một người rất nhân hậu, sau khi nghe tôi thuật lại nội dung và kết quả buổi phỏng vấn, anh đã chẳng hề ngần ngại quyết định nhận ứng viên này. Anh nhấn mạnh điều khiến anh cảm phục ở ứng viên này chính là sự tự tin và tính tự lập. Dù chân bị như thế, nhưng vẫn đến dự buổi phỏng vấn rất đúng giờ, leo 3 tầng lầu mà không một lời than vãn, thể hiện sự tự tin trong suốt buổi phỏng vấn đã nói lên bạn là một con người rất nghị lực, vượt khó.
    Không phụ lòng mong đợi, sau hai năm trôi qua, người ứng viên ngày nào đã trở thành một trong những nhân viên ưu tú nhất của công ty chúng tôi.

    #13: Có một lần công ty tôi tuyển nhân viên bán hàng và hôm đó tôi có hẹn với một nhân viên đến phỏng vấn. Công ty tôi nằm trong một khu đô thị mới khang trang hiện đại, mọi con đường đề có bảng chỉ dẫn hẳn hoi, nhân viên bảo vệ đứng gác ở các trạm hoặc tuần hành dọc theo các phố. Nói chung, nếu bạn gặp khó khăn khi tìm địa chỉ nào đó, bạn có thể tiếp cận để hỏi thông tin từ những người bảo vệ khu đô thị. Bên cạnh đó, công ty chúng tôi còn tạo sẵn một một bản đồ hướng dẫn đường đến công ty và đặt trên trang web.

    Thế nhưng đã quá giờ phỏng vấn 20 phút mà tôi vẫn chưa thấy ứng viên đến. Sau đó tôi được thông báo là có một ứng viên gọi điện đến công ty hỏi đường 3 lần, đã được nhân viên công ty chúng tôi hướng dẫn nhưng vẫn chưa tìm được đường đến công ty. Và ứng viên đó tỏ vẻ rất là bực bội. Khi nghe thông báo vậy, tôi đã quyết định không liên lạc với ứng viên này nữa. Nhưng sau đó 5 phút, tôi lại thấy bạn đã tìm đến công ty. Tôi quyết định vẫn tổ chức cuộc phỏng vấn như đã định, nhưng chỉ với mục đích để tham khảo. Chắc các bạn ngạc nhiên tại sao tôi quyết định như vậy ? Tôi sẽ giải thích ở dưới đây.

    Sau khi chào hỏi, câu đầu tiên ứng viên nói với tôi là phàn nàn về cách thức hướng dẫn đường đến công ty của nhân viên trực điện thoại quá sức khó hiểu, bạn gọi điện thoại 3 lần mà vẫn không thể hiểu, không thể tìm và cuối cùng phải hỏi người đi đường thì mới tìm đến nơi. Tóm lại, việc trễ nãi buổi phỏng vấn này dường như là do sự yếu kém của nhân viên hướng dẫn mà ra. Đọc đến đây, các bạn phần nào hiểu được quyết định của tôi rồi chứ ? Tôi quyết định phỏng vấn để tham khảo về năng lực của ứng viên, để không phụ lòng nhân viên đã đến tận công ty nhưng dù kết quả đó thế nào, tôi cũng sẽ không nhận nữa. Lý do, khi đến phỏng vấn ở một công ty nào đó, làm sao bạn tìm đến được công ty đúng giờ là trách nhiệm của bạn, công ty chỉ có nhiệm vụ cung cấp chính xác địa chỉ, bản đồ hướng dẫn. Tôi đã từng du học ở nước ngoài việc tìm đường còn vất vả hơn. Ví dụ đường đến các công ty phải đi qua bao nhiêu tuyến tàu điện, phải đổi ga ở đâu, mỗi ga lớn lại có nhiều cửa, cửa nào gần nhất vị trí công ty thì mình phải tìm hiểu trước xem mất bao nhiêu thời gian cho việc di chuyển để đảm bảo đến đúng giờ của buổi phỏng vấn. Trong trường hợp này, ứng viên trên sau khi gọi điện thoại đến công ty một lần, nếu cảm thấy không hiệu quả thì tại sao không chọn giải pháp hỏi ngay người đi đường, họ trực tiếp chỉ cho bạn sẽ dễ hiểu hơn nhiều ? Đằng này bạn chọn cách gọi điện 3 lần đến công ty (điều này thể hiện bạn đang làm phiền đối tác), hơn thế còn bày tỏ sự thất vọng vì "chỉ đường sao mà tôi không thể hiểu gì hết ...". Giả sử nếu tuyển bạn làm nhân viên bán hàng, liệu chúng tôi có thể yên tâm về khả năng tìm đường của nhân viên cũng như ý thức làm vui lòng khách hàng ? Nếu chỉ vì việc tìm đường mà làm phiền công ty họ đến ba lần bảy lượt như vậy thì chắc chắn chẳng ai muốn tiếp cận.

    Tóm lại, điều tôi muốn gửi gắm đến các bạn ứng viên là kết quả của buổi phỏng vấn không chỉ đơn thuần xét trên những gì bạn trả lời trong buổi gặp gỡ. Nó còn thể hiện qua rất nhiều yếu tố như cách ăn mặc, phong thái cử chỉ lịch sự, có văn hóa(tôi đã một lần loại ngay ứng viên khi làm bài kiểm tra vì lí do bạn cho cả hai chân lên ghế), cách thức giải quyết vấn đề dù là đơn giản như là cách tìm đường đến công ty.Không chỉ mục đích phục vụ cho buổi phỏng vấn mà trong cuộc sống thường ngày, các bạn hãy luôn rèn luyện cho mình cách giải quyết vấn đề một cách linh hoạt nhằm đem lại hiệu quả cao nhất. Đây là một yếu tố mà nhà tuyển dụng ở bất kì lĩnh vực nào cũng đều mong chờ ở các ứng viên

    #14: Xin chảo mọi người!

    Mình làm công tác Nhân sự tại một công ty đã hơn 2 năm nay, nói là Nhân sự chứ thật
    NOTE
    ra mình làm tất tần tật, nhất là những việc "không tên": đón khách, tiếp khách, đặt
    khách sạn, chuẩn bị cho Sếp và nhân viên đi công tác, tìm nhà cho nhân viên thuê (đây là một trong những khoản "trần ai" nhất), tuyển dụng, đào tạo, v.v... ôi thôi kể ra chẳng biết bao nhiêu cho hết. Hơn 2 năm gắn bó với công ty nên mình có nhiều kỷ niệm lắm, kể cả những kỷ niệm dở khóc dở cười và tất nhiên là cũng nhiều lúc lâm vào hoàn cảnh thật khó xử.

    Vì vậy nên hôm nay mình mạo muội viết bài này để mọi người cùng chia sẻ với nhau những khó khăn trong công việc, và cũng muốn lắng nghe ý kiến của các bạn về các cách giải quyết những khó khăn ấy.

    Chuyện thứ nhất liên quan đến tuyển dụng:

    Số là cách đây ít lâu công ty mình có tuyển một anh chàng nọ vào làm việc. Qua phỏng vấn thì mọi việc vẫn bình thường. Nhưng sau khi anh này vào làm việc chừng nửa tháng thì công ty mới phát hiện rằng anh này có "vấn đề", cụ thể là chứng hoang tưởng. Có khi đang làm việc thì anh chàng ngồi thừ ra, vẽ vời lung tung trên giấy và lẩm bẩm gì đó, cho nên hoàn toàn không tập trung vào công việc. Trưởng nhóm thứ nhất lúc ấy đã báo ngay cho mình biết về hiện tượng này và sau đó thì mình đã linh động xếp anh chàng vào một nhóm khác. Thế nhưng không lâu sau đó thì trưởng nhóm thứ hai cũng cho mình biết kết quả tương tự. Cho nên mình đã triệu tập một cuộc họp gồm có Manager và có 2 Team Leader nữa, và mọi người đều thống nhất là cho anh này nghỉ việc để khỏi ảnh hưởng đến người khác. Về kỹ thuật thì anh này không đến nỗi tệ lắm, chỉ có mỗi "khoản kia" là không bình thường thôi. Lúc đó, thật sự mình suy nghĩ nát óc mới tìm ra lý do và cũng nói thật khéo để anh này đồng ý nghỉ việc. Vì anh í thì cứ cho rằng mình là "siêu sao" cơ . Công ty sau đó còn trợ cấp cho anh chàng một khoản tiền bằng nửa tháng lương để tìm việc khác (trong khi thoả thuận trong hợp đồng thử việc là cả 2 bên đều có quyền chấm dứt hợp đồng mà không phải báo trước cho bên còn lại).

    Mọi việc tưởng êm xuôi rồi, ai ngờ vừa rồi anh chàng lại email cho mình, thông báo là đã chuyển nhà, đã đi chơi bời một chuyến, rồi kể tùm lum chuyện, và sau cùng thì hỏi mình là có thể cho anh chàng vào làm lại việc được không. Khi chưa thấy mình reply, anh chàng liền gửi tin nhắn liên tiếp cho một đồng nghiệp của mình nhờ người này hỏi giúp trong khi người này chẳng hề thân thiết gì với anh chàng cả!

    Tất nhiên rồi mình sẽ phải từ chối vì mình không muốn 1 người mà làm ảnh hưởng đến nhiều người. Nhưng hiện tại mình chưa nghĩ ra cách, vì xét về "nhân" mà nói thì mình cũng cảm thấy khó xử lắm. Các bạn có "cao kiến" gì không? Chia sẻ cho mình với.

    Chuyện thứ hai, cũng liên quan đến tuyển dụng:

    Mình nhận hồ sơ của một "anh", hồ sơ chuẩn bị rất kỹ, chữ viết và mẫu vẽ rất đẹp và cẩn thận. Khổ một nỗi khi gặp thì mới biết đó là một "chị". Sở dĩ mình phải để "anh" và "chị" trong ngoặc kép vì thật ra mình không biết phải gọi là "chị" hay "anh" nữa. Người này giới tính là Female, nhưng bề ngoài thì 50% là Male. Nói thế các mẹ cũng hiểu rồi phải không? Vốn là người nhạy cảm (Nhân sự mà!), nên mình nhận ra một điều gì đó thật là bất thường ở con người này. Nên dĩ nhiên, mình cũng tìm cách từ chối khéo. Có thể các Mẹ sẽ cho rằng mình "phân biệt đối xử", nhưng thật ra, mình không muốn hơn 150 con người phải xì xào bàn tán về chuyện "bất thường" này và không tập trung vào công việc. Đây là một "thiệt hại" rất khó thấy mà không phải ai cũng dễ dàng thông cảm cho một người làm công tác nhân sự như mình nếu như không ở vào hoàn cảnh đó.

    Chẳng biết chị này "yêu" công ty mình quá hay vì lý do gì mà năm lần bảy lượt nộp đơn vào công ty mình dù đã bị từ chối nhiều lần. Lần gần nhất chị ấy thản nhiên đến công ty và nói với cô Tiếp Tân rằng mình đến vì được hẹn phỏng vấn! Mình hỏi ai hẹn thì chị ấy bịa đại ra một cái tên nào đó và dĩ nhiên là không có ai. Mình thì cứ tiếp tục từ chối và chị ấy thì cứ tiếp tục "chiến đấu". Thậm chí bây giờ nhắm mắt lại mình vẫn nhớ hinh dáng và giọng nói của chị này, cảm giác hơi sờ sợ làm sao ấy!

    Hãy cho mình biết, ở trong hoàn cảnh ấy, các bạn sẽ làm gì nhỉ?

    #15: Một lần tôi phỏng vấn vị trí sales manager cho 1 công ty CNTT, nhiệm vụ chính là điều hành kinh doanh nhóm sản phẩm phần mềm
    Câu hỏi: Giả sử ngày đầu tiên nhận việc, anh được giao nhiệm vụ tiếp xúc với 1 khách hàng quan trọng tại địa chỉ 192.168.1.13 đường Kết Nối thành phố Thông Tin. Hãy vẽ con đường ngắn nhất để đến đó.
    Sau đây là câu trả lời thú dzị của vài ứng viên:
    1. Em vừa về nước không lâu, đường sá bây giờ như mạng nhện, khiếp quá, em sẽ nhờ ba em chở đến địa điểm đó. (tên này vừa TN cử nhân CNTT tại Singapore --> out không phân vân)
    2. Chà đường này lạ quá, tôi chưa thể vẽ ngay ra giấy cho chị được, tôi sẽ lên mạng tra bản đồ xem đường ngắn nhất, tiết kiệm chi phí nhất (1 người có kinh nghiệm 3 năm trong lĩnh vực sales hàng nội thất)

    Tôi bó tay toàn tập

    #16: Mình mới phỏng vấn 1 cô bé vào vị trí : chuyên viên nhân sự - chế độ lao động
    Nhìn C.V có thấy viết rõ : Kinh nghiệm trên 2 năm làm về chế độ bảo hiểm xã hội...
    có 1 câu trả lời mình nhớ mãi :

    -............. sau đó em sẽ lên Sở Lao động thương binh xã hội thành phố để đăng ký về Bảo hiểm xã hội....

    #17: Chủ đề này rất hay và nhận được những chia sẻ rất quý báu và vui của các anh chị. Lâu lắm mới đọc được chủ đề ý nghĩa học hỏi và rút ra được nhiều kinh nghiệm, gửi lời cảm ơn tới tất cả các anh chị đã chia sẻ.
    Mình cũng phụ trách bên tuyển dụng nhưng chưa có kinh nghiệm nhiều. qua đây cũng có tình huống khó xử. một hôm tôi nhận được điện thoại của một ứng viên tuy chưa quen biết nhưng ứng viên này nói chuyện thân mật như người nhà, hỏi thăm sức khỏe, công việc, gia đình, chuyện bạn bè. Sau thoáng bối rối vì bị người khác hiểu rõ về mình thì tôi hỏi lại và được biết chị ta biết tôi thông qua một người bạn của tôi, và đã biết tôi từ lâu tuy chưa tiếp xúc trực tiếp lần nào (chẳng biết có đúng không) và người đó hỏi tôi đang phụ trách tuyển vị trí người này đang tìm, rồi giới thiệu khá hay về mình và yêu cầu tôi có cuộc hẹn riêng tại quán café để trao đổi tôi đã từ chối nói công việc công ty mời chị tới công ty làm việc sau khi thuyết phục không được chị ta hẹn 1 tiếng nữa tới công ty gặp tôi nói hôm nay không phỏng vấn được vì giám đốc đi vắng chị có thể đến nộp hồ sơ và tôi hẹn phỏng vấn sau. Tưởng mọi chuyện đã xong ai dè một tiếng sau chị ta đến và nhất quyết gặp tôi bằng được tôi nói bảo vệ nói lại tôi đang bận chị có thể nộp hồ sơ tại phòng bảo vệ và hẹn chị chiều tôi sẽ trực tiếp gọi điện hẹn lịch phỏng vấn nếu hồ sơ chị đạt nhưng chị ta nhất quyết ngồi chờ tôi khi nào rảnh việc thì tiếp chị.
    Thật là một ứng viên quá nhiệt tình và thân thiện thấy chị ta đợi thật tôi đành ra mời chị vào làm việc nhưng tôi vẫn nói là không phỏng vấn hôm nay mà chỉ nhận hồ sơ và hẹn phỏng vấn nhưng chị ta cứ năn nỉ xin phỏng vấn và nói sẽ chờ tôi nghiên cứu hồ sơ hỏi bất cứ điều gì? Thú thật là tôi có thể phỏng vấn lúc này nhưng thấy thái độ dồn dập và cứ “ được voi đòi tiên” của chị này nên tôi nhất định không? Khi không được chỉ ta quay qua thăm hỏi về vị trí, yêu cầu của công ty và lương của vị trí với tư cách người quen (gặp chị này tôi khẳng định là chưa bao giờ gặp chị ta và tôi cũng không có người bạn nào như người bạn mà chị ta nói giới thiệu là quen bạn thân của tôi)
    Ba ngày sau phỏng vấn tôi và giám đốc đồng ý cho “out” vì không có kinh nghiệm chỉ có tính “giao tiếp thân mật, và nói nhiều”
    Chúng tôi có nói trong phỏng vấn là nếu đạt thì sẽ thông báo và mời đi nhận việc trong vòng 3 ngày làm việc, nếu không thấy công ty liên hệ lại lúc đó ứng viên sẽ tự hiểu mình không đạt và có thể nhận lại hồ sơ nếu cần, nhưng ngay sau đó chị ta liên tục gọi điện hỏi kết quả mà tôi thì luôn tìm cách né, sau không thể chịu được nữa tôi đành phải nói công khai là chị không đạt được những yêu cầu của công ty và công ty không thể tuyển dụng chị được và sau đó ơn trời tôi không bao giờ thấy chị ta liên lạc lại

    #18: Đúng là trong tuyển dụng cũng có rất nhiều trường hợp. Ở Công ty mình, có lần có 1 bạn trông khá xinh xắn đến nộp hồ sơ. Mình mới nhẹ nhàng hỏi: Em nộp hồ sơ vào vị trí nào vây? (vì lúc đó bên mình có tuyển mấy vị trí). Em rất hồn nhiên trả lời mình: Em không biết, thế Công ty chị đang tuyển những vị trí nào? Em nghe bạn em nó lên mạng, nó nói hình như bên chị đang tuyển dụng nên em đến hỏi......
    Thật hết biết!
    Liên hệ Ban quản trị Hr Share - Mr Cường : Điện thoại: 0988833616 | Mail: tailieunhansu.com@gmail.com . Bạn muốn tìm kiếm thêm thông tin về các vấn đề Nhân sự. Vui lòng click tại đây để tìm kiếm thêm: http://kinhcan.net/ Đây là công cụ tìm kiếm được tích hợp tìm kiếm khoảng 30 site chuyên về nhân sự. Chi tiết vui lòng click tại đây: Kinhcan24′s Search; Blog Quản trị Nhân sự; Luận văn Quản trị Nhân sự


 
Find us on Google+